ĐỒNG
CHÍ TÔ HIỆU - NGƯỜI CHIẾN SĨ CỘNG SẢN
KIÊN TRUNG, NHÀ LÃNH ĐẠO TÀI NĂNG CỦA THÀNH PHỐ HẢI PHÒNG
------
1.
Người chiến sĩ cộng sản kiên trung
Đồng chí Tô Hiệu thuộc thế hệ cán bộ cách mạng
tiền bối của Đảng ta, sinh năm 1912 trong một gia đình nhà nho nghèo có truyền
thống yêu nước tại thôn Xuân Cầu, xã Nghĩa Trụ, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng yên.
Phát huy truyền thống tốt đẹp của gia đình và quê hương, đồng chí Tô Hiệu đã
tham gia cách mạng từ rất sớm – khi mới 14 tuổi; bị thực dân Pháp bắt và đày đi
Côn Đảo lúc 18 tuổi, ra tù tiếp tục hoạt động cách mạng tại nhiều địa phương,
cuối năm 1939 lại bị thực dân Pháp bắt và đày đi Sơn La…Với 32 tuổi đời, 18 năm hoạt động cách mạng, dù hai lần
bị địch bắt tù đày nhưng đồng chí Tô Hiệu vẫn giữ vững chí khí bất khuất kiên
cường của người cộng sản kiên trung. “Tinh thần Tô Hiệu” được coi là biểu tượng
của ý chí cách mạng, của niềm tin tất thắng.
Dành trọn thanh xuân cho Tổ quốc, dù không một tấm huân chương trên ngực,
song những đóng góp to lớn của đồng chí Tô Hiệu từ những năm đầu sau khi thành
lập Đảng - thời kỳ tiền khởi nghĩa, đã góp phần quan trọng vào thành công của
Cách mạng Tháng Tám năm 1945. Nhân dân Việt Nam mãi khắc ghi tên tuổi
của những chiến sĩ cộng sản, những nhà lãnh đạo tài năng, đức độ, dưới sự lãnh
đạo của Đảng, dù phải hi sinh, vượt qua muôn vàn cam go vẫn kiên định với mục
tiêu giải phóng dân tộc. Đồng chí Tô Hiệu là cán bộ tiên bối, người cộng sản mẫu mực, trung kiên, không nghĩ đến
hạnh phúc của riêng mình, cả cuộc đời hy sinh vì sự nghiệp cách mạng của
Đảng, của đất nước và của Nhân dân.
2. Nhà lãnh đạo tài năng của thành phố
Hải Phòng
Giai
đoạn 1938 - 1939, giữa lúc phong trào dân chủ tại Hải Phòng bị thực dân Pháp
đàn áp, khủng bố ác liệt, chúng tấn công, khám xét bắt bớ nhiều cán bộ, đảng
viên và quần chúng nhân dân. Trước tình hình đó, đồng chí Tô Hiệu được Trung
ương Đảng phân công về phụ trách Hải Phòng. Dưới
sự lãnh đạo của đồng chí, nhiều cơ sở cách mạng, phong trào đấu tranh được củng
cố và đẩy lên cao. Các cuộc đấu tranh đòi tăng lương, giảm giờ làm, cải thiện
đời sống của công nhân ở các nhà máy xi măng, máy điện, máy tơ, máy nước… phát
triển mạnh mẽ. Tại Hải Phòng liên tiếp nổ ra các cuộc đình công, bãi
công của công nhân đòi tăng lương, chống khủng bố. Trong 6 tháng đầu năm 1939 gần
20 cuộc đình công, bãi công đã nổ ra. Đồng chí Tô Hiệu đã làm tròn vai trò của
người lãnh đạo, chỉ đạo nhiều cuộc đấu tranh lớn ở thành phố Cảng, điển hình là cuộc đấu tranh của công
nhân nhà máy Tơ, buộc bọn chủ phải giải quyết toàn bộ yêu sách của công nhân.
Với
sự linh hoạt và mềm dẻo, đồng chí Tô Hiệu tăng cường đẩy
mạnh và nâng cao công tác dân vận, lấy các cuộc đấu tranh của công nhân làm
nòng cốt cho phong trào cách mạng. Tuy bị bệnh tật giày vò, đau đớn thường
xuyên, nhưng đồng chí vẫn ngày đêm bám sát xóm thợ, gặp gỡ, lắng nghe ý kiến của
công nhân để tuyên truyền, giác ngộ và tập hợp quần chúng. Tháng 4/1939, với
vai trò phụ trách Đảng bộ Hải Phòng, đồng chí Tô Hiệu đã quy tụ được mọi tầng lớp
công nhân và nhân dân lao động, lãnh đạo tổ chức quần chúng biểu tình nhân kỷ
niệm ngày Quốc tế lao động. Ngày 1/5/1939, dưới sự chỉ đạo trực tiếp của đồng
chí Tô Hiệu, hơn 1000 quần chúng biểu tình diễu qua các phố chính, sau đó tập hợp
ở vườn hoa và bãi đá bóng thành phố để mít tinh, hô to khẩu hiệu: Bỏ thuế thân;
ban hành quyền tự do dân chủ; tự do báo chí và tự do tư tưởng; tự do tuyển cử;
chống chủ nghĩa phát xít Nhật… Các hội quần chúng nhận được chủ trương và kế hoạch
hành động của Thành uỷ thông qua bộ phận hoạt động bán công khai. Với những
kinh nghiệm hoạt động cách mạng của mình, đồng chí luôn nhắc nhở mọi người hoạt
động công khai nhưng phải có những biện pháp tránh sự khám xét, bắt bớ vô cớ của
địch.
Sinh
ra trong một gia đình nhà nho nghèo, giàu truyền thống yêu nước, hiểu được nỗi
lầm than mà Nhân dân phải gánh chịu, ức chế với hàng trăm thứ thuế vô lý mà chế độ thực dân phong kiến đề ra, làm cho dân ta trở nên bần
cùng, khốn khổ. Chấp hành chủ trương của Xứ uỷ Bắc Kỳ, đồng chí Tô Hiệu
đã phát động phong trào đấu tranh chống thuế. Các cuộc đấu tranh chống các loại
thuế đã lần lượt nổ ra trong các giới lao động. Những ngày đầu tháng 5/1939, ở
Hải Phòng đã diễn ra 4 cuộc biểu tình có quy mô từ 500 đến 1000 người tham gia,
bao gồm công nhân, tiểu thương, dân nghèo thành thị phản đối tăng thuế, đòi giảm
thuế cho người nghèo, đòi tự do lập hội, đoàn kết với công nhân bãi công. Tiêu
biểu cho phong trào đấu tranh thời kỳ này là cuộc bãi công của công nhân nhà
máy Tơ. Họ làm việc rất cực khổ với đồng lương rẻ mạt, giá sinh hoạt tăng vọt,
đời sống công nhân lâm vào tình trạng khó khăn, cùng cực. Sự bóc lột của giới chủ thực dân
khiến cho dân ta thiếu thốn đủ thứ. Trước tình hình đó, đồng chí Tô Hiệu
đã cùng các đồng chí lãnh đạo Thành uỷ trực tiếp chỉ đạo chi bộ Đảng nhà máy đấu
tranh đòi tăng lương, giảm giờ làm. Các cuộc đấu tranh của công nhân được chuẩn
bị kỹ lưỡng và ngày càng phát triển mạnh mẽ, lan rộng khắp các tỉnh thành.
Thành phố Cảng như được tiếp luồng sinh
khí mới, khi có đồng chí Tô Hiệu về phụ trách, những người thợ đã không còn
nhẫn nhục, cam chịu, đã đoàn kết lại, thành đội ngũ đứng lên giành quyền lợi
của bản thân và giai cấp mình. Liên tiếp các cuộc đấu tranh, đình công, từ nhà
máy này đến nhà máy khác, những người thợ thành phố cửa biển nô nức hưởng ứng,
phong trào gây được tiếng vang lớn trong và ngoài nước.
Ngày
9/5/1939, công nhân cử đại biểu lên gặp chủ nhà máy đòi tăng lương. Lúc đầu, bọn
chủ ngoan cố không chịu nhượng bộ, chính quyền thực dân đưa cảnh binh đến đàn
áp, doạ dẫm và bắt một số công nhân. Không chịu lùi bước, những người công nhân
vẫn đấu tranh quyết liệt, đòi lại quyền lợi cho giai cấp mình. Buộc viên giám đốc
lao công Bắc Kỳ phải xuống điều đình với công nhân trong 3 ngày, nhưng đều không
có kết quả. Công nhân vẫn kiên quyết đòi chủ nhà máy phải thoả mãn các yêu sách.
Nhiều đại biểu công nhân bị cảnh sát bắt và giam tại Sở mật thám. Hành động đó
như hun đúc thêm tinh thần đấu tranh của công nhân ngày càng hăng hái, quyết liệt
hơn. Đồng chí Tô Hiệu đã theo dõi sát diễn biến cuộc đấu tranh và kịp thời chỉ
đạo công nhân các nhà máy ở Hải Phòng bãi công hưởng ứng. Tiếng vang của cuộc đấu
tranh này lan rộng khắp các tỉnh Bắc Kỳ. Công nhân Hòn Gai, Cẩm Phả, Uông Bí,
Nam Định và Hà Nội cũng tổ chức những cuộc bãi công đồng tình với công nhân nhà
máy Tơ Hải Phòng. Hội ái hữu các ngành, các giới lao động trong thành phố tổ chức
quyên tiền giúp công nhân máy Tơ có đủ điều kiện đấu tranh đến cùng. Trước sự ủng
hộ rộng lớn ấy, chi bộ Đảng nhà máy quyết định đẩy cuộc đình công lên một bước
quyết liệt hơn. Ngày 24/5/1939, hơn 1000 công nhân biểu tình, kéo lên Phòng
thanh tra lao động thành phố đấu tranh đòi chính quyền phải can thiệp, buộc chủ
nhà máy thoả mãn yêu sách của công nhân. Cuối cùng, chủ nhà máy đã phải nhượng
bộ, cuộc đình công kết thúc thắng lợi.
Với
sự lãnh đạo tài tình, tinh thần quả cảm của đồng chí Tô Hiệu, sự ủng hộ nhiệt
tình phong trào công nhân miền Bắc, cuộc đấu tranh công nhân nhà máy Tơ diễn ra
thuận lợi. Trong báo cáo gửi Ban chấp hành Quốc tế Cộng sản, lãnh tụ Nguyễn Ái
Quốc đã đánh giá cao trình độ tổ chức và giác ngộ giai cấp của cuộc đấu tranh
này. Thực dân Pháp cũng phải thừa nhận: Cuộc đình công xảy ra ở nhà máy Tơ là kết
quả của một cuộc vận động đấu tranh bền bỉ, dẻo dai, tiêu biểu cho phong trào
công nhân Hải Phòng và toàn quốc trong những năm 1936 -1939.
Cũng
từ đây các cuộc đấu tranh, đình công, biểu tình liên tiếp được diễn ra. Đêm
ngày 29/5/1939, tại một cơ sở khu vực chợ Con, đại diện các tổ chức Ái hữu, các
giới quần chúng họp cùng với bộ phận hoạt động bán công khai của Thành uỷ, để
kiểm điểm quá trình chuẩn bị, nhất trí phối hợp hành động với phương châm: Ngày
30/5 hướng tất cả các tầng lớp thợ thuyền ở Hải Phòng đến toà Đốc lý để phản đối
tăng thuế đèn, thuế nước; gửi đơn chống lại các thứ thuế đó tại Phủ Thống sứ và
gửi thư cho Thành uỷ Hà Nội đề nghị lãnh đạo phong trào đấu tranh phối hợp hành
động với Hải Phòng…
Mùa
hè năm 1939 (30/5/1939), dưới sự chỉ đạo trực tiếp của đồng chí Tô Hiệu hàng
ngàn công nhân và lao động thành phố đã kéo đến ngã tư phố Bắc Ninh (ngã tư Lãn
Ông-Phan Bội Châu hiện nay) mít tinh, phản đối tăng thuế đèn, thuế nước. Đồng
chí Tô Hiệu diễn thuyết vạch trần những thủ đoạn bóc lột của chính quyền thực
dân, đẩy cuộc sống của người lao động đến đường cùng. Sau mít tinh, quần chúng
đã biểu tình kéo qua phố Paty (phố Lý Thường Kiệt hiện nay) đến toà Đốc lý, nơi
Hội đồng thành phố đang họp. Khi đến Sở cẩm, cảnh sát và mật thám lập tức đàn
áp, giải tán cuộc tuần hành. Chúng bắt 72 người, trong đó có đồng chí Tô Hiệu.
Khi vào Sở cẩm, mọi người đứng giăng hàng phản đối, tạo điều kiện cho đồng chí
Tô Hiệu trốn thoát.
Tình yêu thương nhân dân, yêu thương
con người ở đồng chí Tô Hiệu là sợi dây gắn bó đồng chí với giai cấp vô sản. Với
nhãn quan chính trị nhạy bén, đồng chí Tô Hiệu đã đưa người dân bị áp bức thoát
được nhiều loại thuế hà khắc của thực dân Pháp.
Từ
tháng 6 đến tháng 9/1939, với sự lãnh đạo tài tình của đồng chí Tô Hiệu, ở Hải
Phòng đã nổ ra 6 cuộc đình công, bãi công của công nhân. Ngày 6/6/1939, công
nhân nhà máy Chè Côtêzíc (Cothésic) bãi công đòi tăng lương. Ngày 8/6/1939,
công nhân nhà máy Chỉ, xưởng chè Bulê (Buler) và Máy Chai cũng đình công đòi
tăng lương… Nhân các ngày kỷ niệm cách mạng Pháp 14/7, Quốc tế đỏ 1/8, nhiều cuộc
mít tinh diễn thuyết nổ ra ở các cơ sở, truyền đơn, áp phích được rải và dán ở
nhiều nơi. Khẩu hiệu đấu tranh tập trung chống khủng bố, chống thuế, chống bắt
lính, phản đối chủ nghĩa phát xít, chống chiến tranh và ủng hộ Liên bang Xô viết
được được diễn ra khắp nơi.
Với
vai trò là người đứng đầu thành phố Hải Phòng, chiều ngày 14/7/1939, đồng chí
Tô Hiệu đã chỉ đạo một cuộc diễn thuyết với quy mô lớn, được tổ chức tại vườn
hoa sông Lấp (khu triển lãm ngày nay), thu hút nhiều thành phần tham gia. Diễn
giả đã nêu rõ ý nghĩa cuộc cách mạng Pháp, đả kích bọn phát xít, kêu gọi bảo vệ
hoà bình. Trưa ngày 31/7, 200 quần chúng mít tinh ở chợ Cột Đèn kỷ niệm ngày Quốc
tế đỏ (1/8), giương cao băng đỏ dài với dòng khẩu hiệu “Đả đảo chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa đế quốc”, “Liên bang Xô viết và
Mặt trận dân chủ muôn năm”…
Là một trí thức, một chiến sĩ cách mạng dày
dạn kinh nghiệm, đồng chí Tô Hiệu luôn quan tâm, chăm lo đến công tác xây dựng
Đảng; coi trọng công tác tuyên truyền, rải truyền đơn, dán áp phích, đặc biệt
đấu tranh trên lĩnh vực báo chí. Đồng chí đã sáng lập ra tờ Chiến đấu - cơ quan
tuyên truyền của Liên tỉnh B, với vai trò vừa là chủ bút, vừa là phóng viên. Vận
dung linh hoạt giữa cái tình và cái lý, đồng chí Tô Hiệu đã lấy lợi ích dân
sinh dân chủ hàng ngày của quần chúng làm mục tiêu đấu tranh, đồng thời sử dụng
có hiệu quả hình thức tập hợp lôi cuốn đông đảo thợ thủ công, dân nghèo thành
thị, tiểu thương, tiểu chủ, học sinh, trí thức… từng bước xây dựng Mặt trận dân
chủ ở Hải Phòng. Có chủ trương đúng đắn và phương pháp đấu tranh thích hợp, đồng
chí đã nhanh chóng tập hợp được lực lượng quần chúng đông đảo. Điểm nổi bật của
cao trào đấu tranh dân chủ ở Hải Phòng là phong trào đòi tự do lập Hội ái hữu
phát triển sôi nổi trong công nhân các nhà máy, xí nghiệp sau đó lan rộng trong
nông dân, dân nghèo thành thị, học sinh, trí thức… tạo ra sự liên minh đoàn kết,
phối hợp hành động chung ở một trình độ cao hơn so với thời kỳ 1930-1931. Cùng
với việc lãnh đạo quần chúng đấu tranh, đồng chí Tô Hiệu luôn luôn đề cao việc
củng cố và phát triển tổ chức Đảng, tổ chức cách mạng.
Khi
thực dân Pháp đàn áp báo chí, tại Hải Phòng đã nổ ra những cuộc đấu tranh ủng hộ
báo chí cách mạng, đòi chúng phải thả ngay các phóng viên của tờ “Ngày nay”, “Thế giới” vừa bị chúng bắt
giam. Dưới sự chỉ đạo sát sao của đồng chí Tô Hiệu, Đoàn thanh niên dân chủ của
Hải Phòng đã gửi điện cho toàn quyền Đông Dương, Thống sứ Bắc Kỳ… yêu cầu trả tự
do cho các phóng viên, đồng thời chỉ đạo các ngành, giới quần chúng trong thành
phố phối hợp đấu tranh phản đối. Đại biểu các giới thanh niên dân chủ, phụ nữ
dân chủ, công nhân, tiểu thương, trí thức đã gửi chung một lá đơn lên Thống sứ
Bắc Kỳ đòi phải trả tự do ngay cho các phóng viên. Chính quyền thực dân đành phải
nhượng bộ.
Với bản
lĩnh chính trị vững vàng, tinh thần trách nhiệm cao, nhạy cảm với cái đúng, cái
sai, giải quyết công việc thận trọng chính xác, tận tụy hi sinh vì cách mạng, đồng
chí Tô Hiệu là người lãnh đạo xuất sắc hiếm có.
Cao
trào dân chủ 1936-1939, ở Hải Phòng - Kiến An có ý nghĩa to lớn. Cuộc đấu tranh
quyết liệt, dai dẳng của hàng chục ngàn nhân dân thành phố đã làm rung chuyển bộ
máy thống trị của thực dân Pháp và tay sai ở Hải Phòng. Qua cao trào đấu tranh
dân chủ, quần chúng được tập hợp thành một đội quân chính trị đông đảo, được
giáo dục một cách sâu rộng về ý thức dân tộc và dân chủ, về đường lối cách mạng
của Đảng và chủ nghĩa Mác-Lênin, ảnh hưởng và uy tín của Đảng được nâng cao. Điều
đó phải kể đến vai trò lớn lao của người chiến sĩ Cộng sản Tô Hiệu.
Cuối
năm 1939, thực dân Pháp tăng cường các đợt vây ráp, khủng bố, bắt bớ cán bộ,
phá vỡ các cơ sở Đảng và tổ chức quần chúng. Hàng loạt cơ sở Đảng và cơ sở cách
mạng ở nhà máy, xí nghiệp, đường phố và vùng nông thôn Kiến An bị địch phá. Nhiều
chiến sĩ cách mạng trung kiên lần lượt sa lưới mật thám, không ít đồng chí bị
chúng giết hại, hoặc phải tập trung đi “an
trí” tại các trại giam bị trục xuất khỏi thành phố. Mặc dù bị kẻ thù khủng
bố gắt gao, song dưới tài thao lược của đồng chí Tô Hiệu các cuộc đấu tranh vẫn
nổ ra mạnh mẽ. Tiêu biểu là những cuộc đình công lôi kéo nhiều người tham gia của
công nhân các nhà Máy Tơ, Máy Chỉ, Ximăng, Máy Đèn, Máy Nước, Máy Gạch,
Com-ben, hãng vận tải Sôva. Kỷ niệm ngày cách mạng tháng Mười Nga, đêm ngày 6 rạng
ngày 7/11/1939 nhiều đường phố chính, ngã tư, nhà máy, xuất hiện cờ đỏ búa liềm,
biểu ngữ: Cách mạng vô sản Nga muôn năm! Cách mạng thế giới thắng lợi muôn năm
!...
Trong
hoàn cảnh cực kỳ khó khăn, phức tạp, đồng chí Tô Hiệu luôn giương cao ngọn cờ
quyết chiến, quyết thắng. Chính bọn thực dân đã phải ngả mũ thú nhận: “Điều không thể ngờ được là mặc dù thiếu cơ
quan lãnh đạo Cộng sản ở Hải Phòng, nhưng những đảng viên và cảm tình của Đảng
vẫn còn. Trong những biến cố nhỏ của đời sống hàng ngày, họ vẫn tiếp tục truyền
bá được chủ nghĩa Cộng sản”. Đồng chí Tô Hiệu – người Cộng sản trung kiên luôn
vận dụng linh hoạt đường lối, sách lược đấu tranh làm tan rã mọi âm mưu của quân
thù.
Cuối
tháng 11/1939, trước diễn biến của tình hình thế giới và trong nước vô cùng phức
tạp, Ban cán sự Khu uỷ B họp để triển khai thực hiện Nghị quyết của Trung ương,
đồng chí Tô Hiệu - Trưởng ban cán sự chủ trì. Sau khi phân tích tình hình cụ thể
của từng địa phương, đồng chí Trưởng ban cùng Khu uỷ đã đề ra quyết sách táo bạo
để chỉ đạo phong trào: Chuyển hướng hoạt động từ công khai hợp pháp sang bí mật
bất hợp pháp, tránh sự khủng bố của địch để bảo vệ phong trào; tiếp tục củng cố
những cơ sở bị phá vỡ, chắp nối những cơ sở còn lại, tiếp tục hướng dẫn quần
chúng đấu tranh; duy trì đẩy mạnh phong trào đấu tranh của công nhân và lao động
Hải Phòng, khu mỏ để giữ những quyền lợi đã giành được của quần chúng.
Thực
hiện chủ trương của Khu uỷ, ở Hải Phòng, Kiến An những cán bộ đảng viên hoạt động
công khai được rút vào bí mật. Một số đồng chí khác đã bị lộ được chuyển công
tác ra vùng mỏ hoặc về nông thôn. Tuy nhiên, vì chủ quan quen nếp hoạt động
công khai, khi tình hình xoay chuyển, hầu hết cán bộ còn lúng túng. Một số cuộc
đấu tranh của công nhân nổ ra, chưa được chuẩn bị chu đáo, kỹ lưỡng lần lượt bị
địch khủng bố.
Ngày 1/12/1939, đồng chí Tô Hiệu đến cơ sở ấn
loát ở xóm thợ Thượng Lý kiểm tra việc in truyền đơn, chuẩn bị cho cuộc đấu
tranh mới thì bị địch bắt. Ở nhà tù Hải Phòng, bị kẻ thù dùng đủ mọi cực hình
tra tấn dã man nhưng đồng chí Tô Hiệu vẫn giữ vững khí tiết của người cộng sản,
kiên định lý tưởng Cộng sản chủ nghĩa, vững tin vào thắng lợi của Đảng, của dân
tộc. Ở trong tù với phương châm: Trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng phải hết lòng
phục vụ Đảng, phục vụ cách mạng, đồng chí đã tranh thủ thời gian giác ngộ chính
trị, bồi dưỡng lý luận cách mạng, kinh nghiệm công tác cho các đồng chí của
mình. Cùng một số anh em, đồng chí tổ chức kỷ niệm ngày thành lập Đảng, về đường
lối cách mạng của đảng, vững tin vào lý tưởng mà mình đã lựa chọn.
Không
lay chuyển được ý chí của người cộng sản kiên trung, ngày 19/12/1939, Tòa án Hải
Phòng xử mức án 5 năm tù và đày đi Sơn La. Trong
phiên tòa xét xử Tô Hiệu và các đồng chí của mình, khi bị luận tội, dù thân thể
tàn tạ do bệnh tật và đòn roi quân thù, đồng chí vẫn hiên ngang, dõng dạc tố
cáo tội ác của thực dân Pháp và tay sai, khẳng định con đường cách mạng giải
phóng dân tộc là con đường đúng đắn.
Tinh thần yêu nước, trọng nhân
nghĩa, khoan dung, đùm bọc yêu thương Nhân dân đã thấm sâu vào tư tưởng, tình cảm,
tâm hồn và trở thành lẽ sống của đồng chí Tô Hiệu. Nguyên Tổng Bí thư Đỗ Mười đã nhận xét:“Cuộc đời của đồng chí tuy ngắn ngủi, nhưng
những cống hiến của đồng chí cho dân tộc, cho cách mạng thật là to lớn”.
Với thành phố Hải Phòng, thời gian hoạt động của
đồng chí Tô Hiệu ở địa phương không nhiều (từ tháng 4/1938 đến tháng 12/1939)
nhưng đồng chí đã để lại những dấu ấn đậm nét trong lòng các thế hệ người dân
thành phố Cảng, đồng chí Tô Hiệu là
tấm gương ngời sáng, là niềm tự hào, nguồn cổ vũ lớn lao trong những chặng
đường cách mạng.
Để tỏ lòng biết ơn người lãnh đạo trung
kiên, bất khuất Tô Hiệu,
thành phố Hải Phòng đã đặt tên của đồng chí cho một con đường lớn ở trung tâm
thành phố, Trường Chính trị và nhiều trường học trên
địa bàn thành phố; đồng thời quyết tâm phát huy những giá trị lịch sử,
truyền thống “Trung dũng – Quyết thắng”,
những phẩm chất tốt đẹp của con người Việt Nam trong thời đại mới, nêu cao ý
chí quyết tâm, tự giác phấn đấu, rèn luyện đạo đức cách mạng, tích cực học tập,
nâng cao nhận thức, trình độ về mọi mặt, dám nghĩ, dám làm, dám đột phá, dám chịu
trách nhiệm, dám đẩy mạnh toàn diện, đồng bộ công cuộc đổi mới, góp phần xứng
đáng trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc; phấn đấu trở thành thành phố
đi đầu cả nước trong sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa; động lực phát triển
của vùng Bắc Bộ.
Tài liệu tham khảo
1. Lịch sử
Hải Phòng tập 1 (1991), Nxb Hải Phòng.
2. Tinh thần Tô Hiệu (2018),
Nxb
Văn hóa – Văn nghệ.
3. Kỷ yếu Hội thảo khoa học “Đồng chí Tô Hiệu
với cách mạng Việt Nam và quê hương Hưng Yên” (2022).